Có nhiều người khi phải trải qua những đau đớn mới biết tôn trọng sức khỏe của chính mình. Có những căn bệnh thuốc thang không thể giải quyết được mà lại có thể khỏi nhờ những thứ “cây nhà lá vườn”. Bài viết này, chúng tôi xin chia sẻ với quý bạn đọc một câu chuyện của một người bệnh. Người đó đã phải đối mặt với căn bệnh đau nửa đầu trong một thời gian rất dài và đến thời điểm hiện tại đã gần như đẩy lùi được bệnh nhờ những quả nhàu. Bài viết đã được xin phép chủ nhân và chia sẻ trên khá nhiều diễn đàn.
“Nếu ai đã từng mắc phải căn bệnh đau nửa đầu thì chắc chắn sẽ thấm cái cảm giác đau đớn khó chịu đến muốn bổ cả óc ra. Đau không ngủ được. Đau mà phát khóc. Tôi cũng đã từng phải đối mặt với căn bệnh đau nửa đầu suốt 10 năm liên tục. Mọi thứ nhiều khi như bất lực, nhưng ở thời điểm hiện tại, tình trạng bệnh đã thuyên giảm rất nhiều. Tôi không phải quá đau đớn khi đối mặt với những cơn đau nhiều như trước, thần kinh được dịp nghỉ ngơi. Tất cả chỉ nhờ vào một loại quả: Quả nhàu.
Nội dung chính
Nguyên nhân mắc bệnh không thể tránh khỏi.
Người ta nói, nếu nguyên nhân gây bệnh của tôi do sinh hoạt không khoa học, ăn uống không điều độ thì có lẽ tôi đáng bị như vậy. Tuy nhiên, bệnh của tôi hoàn toàn lại do di truyền. Mẹ ruột của tôi bị mắc chứng bệnh này, và tôi đã phải chứng kiến liên tục cảnh đau nửa đầu. Chỉ có khác là mẹ tôi đau nửa đầu bên trái còn tôi đau nửa đầu bên phải. Tôi đã từng chứng kiến cảnh mẹ nằm vạ vật trên giường, uống thuốc giảm đau liên tục và lên lớp 8 thì tôi cũng bắt đầu xuất hiện các triệu chứng đau.
Ban đầu, các cơn đau đến rất nhẹ nhàng, thỉnh thoảng đau nhức và có khi cả tháng hay một vài tháng mới bị một lần. Tuy nhiên, càng về sau, bệnh đau nửa đầu của tôi càng tiến triển xấu, bệnh gây nên những cơn đau khá khó chịu, ảnh hưởng tới việc học của tôi. Nhiều khi tôi không thể tập trung làm bài tập hay không mở nổi mắt.
Những năm dài chiến đấu cùng thuốc giảm đau
Tôi bắt đầu phải uống thuốc giảm đau panadol khi bước vào lớp 10. Mỗi khi đau đầu, tôi uống 1 viên. Mỗi đợt cơn đau kéo đến thì chỉ uống 2 viên bệnh cũng khỏi. Cứ thế, sau rất nhiều năm tháng, tôi học hết cấp 3, học hết đại học, những viên thuốc giảm đau gắn liền với tôi. Song hành cùng tôi. Thuốc lúc nào cũng có trong túi xách để đi học nhỡ đau thì uống luôn.
Nếu ai từng như tôi, có thể hiểu cảm giác phải mua những loại thuốc thần kinh cực nặng mới có thể dứt bệnh được vì thuốc giảm đau thông thường dùng nhiều quá khiến cho tôi bị nhờn thuốc. Cứ cố gắng uống, cố gắng hi vọng bệnh giảm, cố gắng kiếm tiền. Cuộc sống cuốn tôi đi như vũ bão với cơm áo gạo tiền. Những cơn nhức đầu đau như bứa bổ, tối sầm mặt, hoa mắt… kéo đến thường xuyên ảnh hưởng nghiêm trọng tới cuộc sống. Tôi đi khám.
Tôi thăm khám tại bệnh viện Bạch Mai vào một ngày cuối tuần. Bệnh viện lúc nào cũng đông. Mọi người ra vào nườm nượp. Những chiếc xe cấp cứu hú vang làm tôi sợ hãi. Nhiều khi tôi không biết có bao giờ vì bệnh đau đầu này mà phải đi cấp cứu. Tôi rùng mình vì nghĩ nếu bệnh cứ như thế này thì không biết mình sẽ ra sao sau 5 năm, 10 năm nữa. Sau một buổi sáng làm rất nhiều các xét nghiệm, chụp chiếu tôi được trả kết quả vào 2 giờ chiều với bệnh lý: Đau nửa đầu. Tất nhiên là sau đó tôi cũng mua một túi rất nhiều thuốc để uống. Bác sỹ dặn dò tôi rất cẩn thận, thật sự, lúc đấy mới hiểu cảm giác được quan tâm nó như thế nào.
Tôi uống đơn thuốc trong một tháng thì cảm giác bệnh đau nửa đầu của mình khỏi hẳn. Người nhẹ tênh như chưa từng bị bệnh lý này. Cảm giác như mình chưa bao giờ mắc bệnh luôn. Cũng tại cái lý do quá lâu rồi chưa được thư thái đến vậy mà tôi điện ngay về cho mẹ để báo. Mẹ tôi mừng lắm, số năm mẹ mắc bệnh còn nhiều hơn tuổi đời của tôi. Vậy mới biết, mẹ đã phải chịu đựng những đau đớn ra sao. Vậy mới hiểu cái sự hi sinh của một người phụ nữ cho con cái, gia đình và đồng thời phải chiến đấu với những cơn đau khó khổ sở như thế nào.
Mẹ không đồng ý ra Bạch Mai khám, mẹ bảo tôi mua thuốc đơn đó về cho mẹ uống. Tôi cũng đành chiều ý mẹ. Tôi mang đơn đi mua đúng loại thuốc đó, mẹ cũng uống đều và bệnh của mẹ cũng thuyên giảm rất đáng kể. Nhưng, đời không như mơ, bao nhiêu hi vọng của tôi thì chỉ khoảng 3 tháng sau bệnh lại kéo đến một cách không báo trước. Tôi tiếp tục mang đơn đi mua thuốc nhưng cứ uống thì bệnh đỡ, hết thuốc thì bệnh lại đến. Các cơn đau nửa đầu làm tôi đau nhức, xây xẩm mặt mày, có nhữngkhi đang lái xe mà không thể chịu được đành tạt vào lề đường, đau nhức một nửa đầu khủng khiếp. Công việc không hoàn thành được đúng tiến độ, sếp trách mắng. Mệt mỏi. Tôi xin nghỉ phép một tuần. Về quê!
Duyên đến từ những điều bất ngờ.
Định bụng nghỉ 1 tuần thì về quê với mẹ nhưng đứa bạn tôi trong Sài Gòn lại rủ vào chơi vậy là tôi book vế và lên đường. Ở Sài Gòn 3 ngày bạn bè có rủ tôi du lịch miền Tây. Nói thật rằng, tôi chưa có đi miền Tây bao giờ, hứng thú kinh khủng. Người ta bảo miền Tây có nhiều kênh rạch, nhiều cây trái. Quả không sai. Miền Tây đẹp. Miền Tây với những chiếc áo bà ba, với nón lá dịu dàng. Miền Tây mà chắc chắn ai đi rồi cũng chẳng thể nào quên. Tôi đi cùng bạn, và ở miền Tây 2 ngày.
Ăn nhiều, uống không ít và đi không biết mỏi chân. Chính lúc này, căn bệnh đau nửa đầu quái ác lại tái phát. Tôi uống thuốc nhưng không đỡ cho lắm, kết quả là tôi phải nằm bệt ở nhà. Thăm thú vườn cây nhà một người bạn, chúng tôi phát hiện ra nhà anh bạn này có một vườn nhàu. Tôi cũng có từng đọc một số thông tin về nhàu nhưng thấy người ta kêu nó khó ngửi, mùi khai, rồi ăn không ngon… Nhưng có mắt thấy tay sờ tôi mới biết thực ra loại quả này không như vậy, mùi vị cũng không khó ngửi. Tối đó, ở nhà bạn mẹ cậu ấy có tặng cho tôi chai siro nhàu. Bà nói: “Má tặng con chai này về dùng, ở đây người ta hay ăn và uống nhàu để hỗ trợ điều trị đau đầu. Con cứ uống thử. Đỡ thì má bảo thằng Tài nó gửi ra cho”. Tôi cảm ơn rồi mang chai nhàu bà tặng về Hà Nội.
Tôi cũng mang chai siro về mà trong đầu chẳng suy nghĩ gì. Chỉ thoáng một suy nghĩ rất nực cười vì mình tốn bao nhiều tiền mua thuốc không khỏi, cái chai này thì ăn nhằm gì. Tôi quay về Hà Nội sau một tuần rong chơi và chiến đấu với công việc. Bệnh thì vẫn còn đó, nhưng tâm lý có vui vẻ thoái mái hơn vì được đi chơi. Còn chuyện chai siro nhàu thì tôi cũng có uống mỗi ngày 2 cốc, pha với ít nước ấm vào cái cốc nhỏ. Cũng chẳng để ý, quan tâm gì cả. Nhưng, thật sự, cái mùi nhàu, nó cũng không làm khó tôi. Mùi vị chẳng đến nỗi tệ. Tôi vẫn thế, ngày đi làm, tối cầy làm thêm, ngày uống 2 cốc siro nhàu. Tuần đầu tiên sau khi đi chơi về đau đầu vẫn kéo đến. Tôi vỗ ngay 2 viên thuốc giảm đau vào mồm. Cơn đau kéo đi vào sáng ngày hôm sau. Tôi lại vẫn đi làm bình thường như chưa hề đau đớn, khó chịu.
Ấy vậy mà, một điều tuyệt vời đã xảy ra với tôi. Các cơn đau nửa đầu dường như có triệu chứng nhẹ hẳn. Tôi vẫn đau, nhưng đau không quá đáng như trước. Nó âm ỉ, rồi cũng dứt hẳn tôi không dùng thuốc giảm đau thì tự sáng hôm sau khi ngủ dậy cũng khỏi. Cứ thế, các cơn đau nửa đầu đến ít hơn hẳn và cũng nhẹ nhàng hơn. Tôi không hiểu vì sao mình lại có thể khỏi bệnh nhanh như vậy, nhưng sau một hồi thì tôi phát hiện ra tôi chỉ uống siro nhàu trong liên tục hơn một tháng thì bệnh có xu hướng giảm. Tôi vẫn ăn uống như trước. Ngủ nghỉ như trước. Không có uống thuốc bổ.
Gọi điện cho thằng bạn thông báo, nó bảo: “Trong này người ta hay dùng nhàu lắm má ơi! Má dùng nhàu còn đẹp da nữa đấy”. Thôi, đẹp thì tôi không cần lắm chứ đau đầu bao nhiêu năm mà cũng khỏi được thì tốn kém bao nhiêu tôi cũng theo à. Tôi share google tìm thông tin về loại quả này suốt một buổi chiều đi làm và tìm được rất nhiều lợi ích khác nhau về loại quả nhàu. Trong đó bệnh đau nửa đầu của tôi thì đã được kiểm chứng rõ rệt luôn.
Rồi tôi cũng tìm ra kha khá địa chỉ bán trái nhàu. Có một nơi để lại cho tôi khá nhiều ấn tượng đó là một cửa hàng tại đường Lê Trọng Tấn (Thanh Xuân – Hà Nội). Nơi đây có khá nhiều sản phẩm nhàu khác nhau, điều mà tôi vô cùng lo lắng vì thực sự là từ khi uống siro nhàu tôi đã thêm 2kg, điều mà tôi rất sợ hãi khi phải đối mặt. Tôi có ghé thăm và mua bột nhàu. Em bán hàng xinh xinh có hướng dẫn cách sử dụng và thật ra tôi nghĩ mình đã từng sử dụng nhàu rồi. Giờ dùng bột nhàu cho đỡ tăng cân.!
Tôi mua cho mẹ, cuối tuần mang cho mẹ để mẹ dùng. Thật sự, không ai ngờ bệnh của mẹ tôi có thâm niên lâu như vậy cũng có thể giảm rõ rệt. Đến bây giờ là đã hơn một năm dùng nhàu, bệnh đau nửa đầu của cả tôi và mẹ đều đã được hạn chế một cách rõ rệt. Mẹ không còn đau nhiều, mẹ khỏe và vui hơn. Nhìn mẹ trẻ ra cả chục tuổi. Tôi thì tiếp tục chiến đấu với công việc mà không phải lo lắng gì. Cuộc đời vì thế mà cũng rạng rỡ hơn.
Người ta nói, có bệnh thì vái tứ phương, điều này chẳng bao giờ sai. Bệnh tật làm cho bất cứ ai đều cảm thấy vô cùng bất tiện, sức khỏe giảm sút và cả chất lượng sống cũng theo đó mà đi xuống. Đến thời điểm hiện tại, tôi vẫn sử dụng nhàu như một thói quen tốt cho sức khỏe. Mà những thói quen tốt thì nên duy trì phải không nào?
Theo Tạp chí Đông y